Giá như anh rất giàu, anh rất đẹp trai và chưa có vợ thì lại là đằng khác. Đây, anh đã nói rõ với em là anh có vợ ngay từ lần đầu chúng mình gặp nhau, vậy mà em vẫn tỏ ra bình thản, chẳng vấn đề gì. Có vẻ như em thích đàn ông có vợ, hay thích chơi với những người có vợ?
Anh có hỏi em, em thích nhất điểm gì ở anh, trong khi bên cạnh em có biết bao nhiêu người đàn ông theo đuổi? Em cười, em bảo, em thích cách anh nói chuyện, hài hước và hóm hỉnh, thích sự từng trải của anh. Em thích người đàn ông lúc nào cũng tỏ ra nghiêm túc nhưng lúc nói câu nào thì lại phá lên cười câu ấy, rất là thú vị.
Anh xưa nay được người ta khen là ăn nói khéo léo, nhưng thật ra, anh thấy mình chẳng khéo léo chút nào. Tính anh có sao, anh biểu hiện vậy. Anh vô tư, sống thoải mái, lúc nào cũng thích khôi hài và nói chuyện với mọi người, nhưng khi nào cần nghiêm túc thì cực kì nghiêm túc. Nhiều người có thể vì thế mà sợ anh hoặc là thích anh. Có người còn kêu ca, anh khó hiểu. Anh cũng chẳng bận tâm, họ hiểu mình thì tốt, không hiểu thì thôi, dần sẽ quen. Lắm lúc anh còn chẳng hiểu nổi mình nữa là.
Em ăn nói nhẹ nhàng lắm, có vẻ rất thân thiện và cũng khá là thông minh. Anh cũng ngưỡng mộ một cô gái như em. Hỏi em tại sao chưa có người yêu, em cười bảo ‘bao nhiêu người gặp em đều hỏi em câu đó, em cũng không biết vì sao. Chỉ là, em chưa tìm được người như ý’.
Thế mà, từ khi gặp anh, em lại quấn lấy anh, hay mời anh đi cà phê, thích nói chuyện cùng với anh. Em bảo, anh là người bạn tốt, là người anh tốt và biết đâu, sau này sẽ là người yêu tốt của em. Anh cười ‘anh có vợ rồi em ạ’, em lại thản nhiên đáp ‘có vợ thì đã sao anh?’.
Anh có chút ngạc nhiên vì cô gái như em lại thẳng thắn nói ra điều đó. Anh thấy ở em có gì đó cũng rất khó hiểu đấy chứ. Em xinh đẹp, thừa sức yêu người đàn ông giàu có, đẹp trai, vậy mà em lại thích anh. Em thú nhận lòng mình là em rất thích anh, và em hi vọng, thời gian chúng ta ở bên nhau sẽ khiến anh xao động. Em ạ, anh cũng thừa nhận, có lúc anh từng xao động trước em, từng nghĩ hay là cứ yêu em đã, tính sau. Nhưng rồi anh lại nhận ra, mình là đàn ông có vợ, mình đã yêu người con gái là vợ mình bây giờ nồng nàn, tha thiết, hứa hẹn đủ thứ chung thủy trên đời. Vợ cũng đã sinh cho anh một cu cậu kháu khỉnh, đáng yêu vô cùng.
Ai đã cướp mất tuổi thanh xuân của vợ, ai đã khiến vợ trở nên già và xấu hơn? Em bây giờ cũng lộng lẫy, nhưng khi em có chồng, có con, em cũng sẽ xấu đi, già hơn, và lúc đó, nếu chồng em chán em, đi theo người con gái khác đẹp hơn, em có cam chịu không? Chắc em sẽ đau lắm.
Em đẹp thật, phải nói là đẹp vô cùng. Anh biết, đàn ông khó ai qua được ải mỹ nhân như em. Nhưng anh, anh là người đã có vợ, anh không thể vì một cái đẹp hơn mà phụ tình nghĩa bao năm nay được. Những thứ vui chơi bên ngoài thì là chớp nhoáng, huống hồ, nếu anh yêu em, anh chẳng thể cho em được gì, cũng chỉ làm hủy hoại bản thân em thôi, vì anh sẽ không bao giờ bỏ vợ anh, em nhé! Nên, em hãy tự chăm lo cho mình, tự cho mình quyền được yêu, được sống, em hãy khiến mình trở thành của riêng ai đó, đừng đi yêu người đàn ông có vợ làm gì.
Anh đã có vợ, anh chỉ yêu vợ anh, dù em đẹp, anh cũng phải nói như vậy. Xin lỗi em, mong em tìm được hạnh phúc thực sự và đừng bao giờ viển vông nghĩ rằng, em có thể chinh phục được trái tim mọi gã đàn ông. Đơn giản là, em hãy tự chăm lo cho bản thân mình, tự biến người đàn ông ấy thành của riêng mình, nhé em!
Anh có hỏi em, em thích nhất điểm gì ở anh, trong khi bên cạnh em có biết bao nhiêu người đàn ông theo đuổi? Em cười, em bảo, em thích cách anh nói chuyện, hài hước và hóm hỉnh, thích sự từng trải của anh. Em thích người đàn ông lúc nào cũng tỏ ra nghiêm túc nhưng lúc nói câu nào thì lại phá lên cười câu ấy, rất là thú vị.
Anh xưa nay được người ta khen là ăn nói khéo léo, nhưng thật ra, anh thấy mình chẳng khéo léo chút nào. Tính anh có sao, anh biểu hiện vậy. Anh vô tư, sống thoải mái, lúc nào cũng thích khôi hài và nói chuyện với mọi người, nhưng khi nào cần nghiêm túc thì cực kì nghiêm túc. Nhiều người có thể vì thế mà sợ anh hoặc là thích anh. Có người còn kêu ca, anh khó hiểu. Anh cũng chẳng bận tâm, họ hiểu mình thì tốt, không hiểu thì thôi, dần sẽ quen. Lắm lúc anh còn chẳng hiểu nổi mình nữa là.
Anh xưa nay được người ta khen là ăn nói khéo léo, nhưng thật ra, anh thấy mình chẳng khéo léo chút nào. (ảnh minh họa)
Từ ngày gặp em, anh công nhận, em gây ấn tượng mạnh với anh. Đã có lúc anh xao xuyến, đàn ông mà, xao xuyến trước cái đẹp thì có gì lạ đâu. Anh đã bị em làm cho liêu xiêu chỉ vì vẻ đẹp bên ngoài của em. Em dịu dàng, nhẹ nhàng, nước da trắng trẻo, dáng người cao và đặc biệt, em có mái tóc dài khiến đàn ông, ai cũng chỉ muốn vuốt ve mái tóc ấy.Em ăn nói nhẹ nhàng lắm, có vẻ rất thân thiện và cũng khá là thông minh. Anh cũng ngưỡng mộ một cô gái như em. Hỏi em tại sao chưa có người yêu, em cười bảo ‘bao nhiêu người gặp em đều hỏi em câu đó, em cũng không biết vì sao. Chỉ là, em chưa tìm được người như ý’.
Thế mà, từ khi gặp anh, em lại quấn lấy anh, hay mời anh đi cà phê, thích nói chuyện cùng với anh. Em bảo, anh là người bạn tốt, là người anh tốt và biết đâu, sau này sẽ là người yêu tốt của em. Anh cười ‘anh có vợ rồi em ạ’, em lại thản nhiên đáp ‘có vợ thì đã sao anh?’.
Anh có chút ngạc nhiên vì cô gái như em lại thẳng thắn nói ra điều đó. Anh thấy ở em có gì đó cũng rất khó hiểu đấy chứ. Em xinh đẹp, thừa sức yêu người đàn ông giàu có, đẹp trai, vậy mà em lại thích anh. Em thú nhận lòng mình là em rất thích anh, và em hi vọng, thời gian chúng ta ở bên nhau sẽ khiến anh xao động. Em ạ, anh cũng thừa nhận, có lúc anh từng xao động trước em, từng nghĩ hay là cứ yêu em đã, tính sau. Nhưng rồi anh lại nhận ra, mình là đàn ông có vợ, mình đã yêu người con gái là vợ mình bây giờ nồng nàn, tha thiết, hứa hẹn đủ thứ chung thủy trên đời. Vợ cũng đã sinh cho anh một cu cậu kháu khỉnh, đáng yêu vô cùng.
Anh đã có vợ, anh chỉ yêu vợ anh, dù em đẹp, anh cũng phải nói như vậy. (ảnh minh họa)
Vợ anh là người phụ nữ tuyệt vời, là người đảm đang, chu toàn hai bên gia đình, lo lắng cho chồng con. Anh chưa từng thấy vợ làm gì có lỗi với anh, chưa thấy vợ khiến anh phật ý bao giờ. Bao lâu nay, vợ anh quan tâm chồng, chăm sóc chồng thì có lý do gì anh phản bội vợ anh? Vả lại, so với em, vợ anh ngày trước cũng đẹp vô vàn. Chỉ là bây giờ, sau khi sinh con, cuộc sống vất vả hơn chút, nhiều lo toan hơn chút, cô ấy đã già đi, xấu hơn trước và cũng có nhiều nếp nhăn. Nhưng nếu vì thế mà anh chán vợ anh vì những cô gái đẹp bên ngoài thì thật sự không công bằng cho cô ấy.Ai đã cướp mất tuổi thanh xuân của vợ, ai đã khiến vợ trở nên già và xấu hơn? Em bây giờ cũng lộng lẫy, nhưng khi em có chồng, có con, em cũng sẽ xấu đi, già hơn, và lúc đó, nếu chồng em chán em, đi theo người con gái khác đẹp hơn, em có cam chịu không? Chắc em sẽ đau lắm.
Em đẹp thật, phải nói là đẹp vô cùng. Anh biết, đàn ông khó ai qua được ải mỹ nhân như em. Nhưng anh, anh là người đã có vợ, anh không thể vì một cái đẹp hơn mà phụ tình nghĩa bao năm nay được. Những thứ vui chơi bên ngoài thì là chớp nhoáng, huống hồ, nếu anh yêu em, anh chẳng thể cho em được gì, cũng chỉ làm hủy hoại bản thân em thôi, vì anh sẽ không bao giờ bỏ vợ anh, em nhé! Nên, em hãy tự chăm lo cho mình, tự cho mình quyền được yêu, được sống, em hãy khiến mình trở thành của riêng ai đó, đừng đi yêu người đàn ông có vợ làm gì.
Anh đã có vợ, anh chỉ yêu vợ anh, dù em đẹp, anh cũng phải nói như vậy. Xin lỗi em, mong em tìm được hạnh phúc thực sự và đừng bao giờ viển vông nghĩ rằng, em có thể chinh phục được trái tim mọi gã đàn ông. Đơn giản là, em hãy tự chăm lo cho bản thân mình, tự biến người đàn ông ấy thành của riêng mình, nhé em!
Theo Bảo Trâm ghi (Khám phá)
No comments: